Saturday, December 6, 2014


- Tôi đến với Sài Gòn vào một ngày tháng mười đầy nắng và gió. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được đi xa đến vậy. Tôi choáng ngợp trước những ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát nhau. Thậm chí, tôi còn chẳng dám sang đường giữa dòng xe chạy nối đuôi nhau và khó mà tìm ra một kẽ hở.

- Ba năm tôi ở trọ Sài Gòn, chỉ là một kẻ ở trọ chứ đâu được may mắn là người “Xì Phố”, thế nhưng tôi vẫn thấy yêu, thấy nhớ Sài Gòn tới lạ thường trong những chuyến về quê dài ngày.

- Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác bỡ ngỡ, lạc lõng khi một mình đặt chân tới nơi đây. Và trong tôi vẫn còn cảm giác cô đơn khi một mình ngồi trong góc tối phòng trọ, nhớ về gia đình, bạn bè, những kỉ niệm ở chốn thôn quê.

- Người ta thường bảo Sài Gòn đông người nhưng lại thiếu tình cảm. Tôi thấy đâu phải vậy. Chỉ là do chúng ta quá vô tâm chứ Sài Gòn bao giờ chẳng ấm áp.

- Sài Gòn ấm áp vào những buổi sáng mùa thu với tiết trời thật dễ chịu. Nó không hẳn là lạnh như miền Bắc, nhưng cũng không còn là cái oi bức dễ khiến người ta bực mình. Sài Gòn khi đó đằm thắm, lặng lẽ, mang một chút đượm buồn của cô gái đẹp khiến người ta rất dễ nao lòng.

- Sài Gòn ấm áp vào một buổi chiều mưa, tôi đang loay hoay tìm một nơi để trú, thì bỗng được một người tốt bụng cho đi nhờ xe. “Sài Gòn mùa này hay mưa bất chợt lắm, lúc nào cũng phải có cây dù bên cạnh để đề phòng”. Đấy, người Sài Gòn bao giờ chẳng tốt bụng và tình cảm với những người xung quanh.

- Sài Gòn luôn vội vã, nhưng Sài Gòn chưa bao giờ vô tâm. Sài Gòn đông người, nhưng không vì thế mà không có những khoảnh khắc lặng yên để lắng nghe lòng mình.

- Tôi thích Sài Gòn vào ban đêm, nằm lặng yên trong căn phòng trống để lắng nghe nhịp thở của thời gian. Đưa ánh mắt nhìn qua khe cửa sổ để thấy ánh trăng vàng và những ngôi sao nhấp nháy.

- Sài gòn vẫn lãng mạn, vẫn còn đậm chất quê, chứ Sài Gòn đâu phải chỉ có vội vã và ồn ào. Tôi còn thích nghe tiếng rao của những người bán bánh bò, bánh tiêu. Những tiếng rao ấy vang vọng vào màn đêm tĩch mịch, nhưng lại lắng đọng vào tâm hồn người nghe một cách lạ kì.

- Những ngày này ở Sài Gòn, người ta thấy thật nóng nực và khó chịu biết bao. Quả là thời tiết Sài Gòn có phần hơi khó chịu vào những trưa hè. Nhưng tôi bỗng thấy lòng mình mát lạnh bởi những cơn gió của tình thương, của tình người.

- Đó là những ly trà đá miễn phí dành cho người đi đường vô tình không mang theo nước uống. Hay những đĩa cơm trị giá 8000 đồng cho những người nghèo khổ.

- Sài Gòn náo nhiệt, đông vui, nhưng đâu phải là vô tâm, hời hợt. Chỉ cần để ý một chút thôi, bạn sẽ thấy Sài Gòn thật tình cảm và ấm áp.

- Sài Gòn ấm áp trong cả trái tim người đến và cả trái tim người đi. Như tôi, một kẻ từ nơi xa lạ lần đầu tiên đặt chân tới Sài Gòn đã thấy thầm yêu trộm nhớ.

- Sài Gòn đông người, nhưng nếu tính ra thì người gốc Sài Gòn sẽ chẳng là bao nhiêu. Mảnh đất Sài gòn xưa nay vẫn bao dung để chứa trọn những đứa con từ phương xa tới. Và có lẽ, vì Sài Gòn là nơi hội tụ những người không cùng quê, cho nên người ta mới bảo Sài Gòn là vô tâm, là lạnh lẽo.Tôi không thể mở rộng trái tim mình để ôm Sài Gòn cho thỏa nỗi nhớ trong mỗi chuyến đi xa, nhưng Sài Gòn luôn rộng vòng tay và sẵn sàng ôm tôi vào lòng mình như đất mẹ đón đứa con bé bỏng trở về.

- Người ta đến Sài Gòn rồi đi như một cơn mưa mùa hạ, ồn ào lúc đến, nhưng lại lặng lẽ lúc đi. Còn tôi, trong tôi có một Sài Gòn thầm lặng nhưng nồng cháy bởi sự khát khao của tình yêu và nỗi nhớ.

- Có muôn vàn nơi để ta đặt chân đến, nhất là ở cái thời trai trẻ đầy khát vọng và hoài bão như tôi. Nhưng sẽ chỉ có một nơi để ta chọn làm nơi dừng chân mãi mãi. Và tôi đã chọn Sài Gòn, bởi luôn có một Sài Gòn ấm áp trong tôi.

Được đăng vào ngày tháng năm bởi Unknown

1 bình luận

Wednesday, March 12, 2014


- Có những thứ vẫn đang còn trước mắt, có nụ cười và nỗi buồn đan xen. Những ngày tháng tương lai có thể là bon chen và cạm bẫy. Nhưng ngay lúc này nên tận hưởng hạnh phúc đơn giản đã, cuộc sống có đợi ai đâu.

- Hạnh phúc với tớ là...
+ Một bữa cơm trưa của mẹ, một cái ôm của bà nội, một nụ cười hồn hậu của ba.
+ Nụ cười của ai đó, nụ cười mà tớ có thể nhìn thấy nó vào mỗi ngày đi học ngay trước giảng đường buổi sáng, ngay ở buổi trưa ra về, và ngay từ những tấm hình trên faceBook, ngay lúc này đây.

- Hạnh phúc với tớ là...
+ Một chầu nhậu vui chơi với lũ bạn, một dĩa mồi không lớn, lon bia, vài ly rượu, hát hò, chém gió, quên đi cái sự đời.
+ Một ly cà phê vào cuối tuần với mấy thằng bạn thân từ thời cấp ba. Tìm một góc nào đó, vài ly đen đá ít đường, nhạc dễ nghe, ngồi hàn huyên chuyện học tập, xả stress, nói chuyện tình cảm, chuyện cưa cẩm một bé nào đó, chuyện thất tình loạn xạ, hay thỉnh thoảng là liếc nhìn một cô gái đi ngang qua.
+ Những lúc rảnh rỗi lượn xe dạo mát quanh bờ sông dạo một vòng bờ biển. Hay dư xăng một chút là sang bên sông dạo chơi, gặp bạn bè bên đó.

- Hạnh phúc với tớ là…
+ Lúc nằm một mình trên ghế sopha, mở một bản nhạc hay, để rồi thả mình vào dòng suy nghĩ miên man với những cảm xúc bất chợt.
+ Những khi tớ cầm lấy bàn tay chai sạn của một cụ già, dẫn cụ ấy qua ngã tư, nghe cụ ấy cảm ơn bằng giọng nói trầm trầm của một người lớn tuổi. + Hạnh phúc là khi tớ làm được việc tốt, cho dù nó nhỏ nhoi.

- Hạnh phúc với tớ là… 
+ Một SMS chúc ngủ ngon của cô bạn dễ mến. Một cái emo thật dễ thương, ẩn trong một lời chúc ấm áp. Chỉ thế thôi nhưng vui biết chừng nào. 
+ Những lúc cầm trên tay đồng tiền do chính mình làm ra. Những đồng tiền nhỏ thôi, nhưng mỗi lần nhìn nó, tớ lại nhớ đến hình ảnh ba còng lưng với những miếng ruộng, nhớ hình ảnh mẹ quần quật bên bếp lửa than, nhớ cái lúc gia đình gặp chuyện cơ hàn. Đồng tiền của mẹ, của ba thấm trong mồ hôi và nước mắt.

- Hạnh phúc với tớ là…
+ Mỗi sáng thức dậy nhìn các em đến trường. Sắc áo trắng lại gợi cho tớ nhớ về thời học sinh ngày trước. Những ngày thơ ấu, tớ cũng khăn quàng đỏ, cũng áo trắng ngồi sau xe của ba. Cái thời đã qua đem lại cho tớ chút niềm vui giữa bộn bề cuộc sống.

- Hạnh phúc với tớ có thể sẽ còn trọn vẹn hơn nếu có một ai đó ngồi sau lưng vào mỗi dịp cuối tuần, được nhắn tin chúc ngủ ngon với họ, đưa đón họ đi học, kể cho họ nghe về gia đình mình, về những tâm sự và suy nghĩ của mình nữa.

- Hạnh phúc ta cần, ai cũng muốn, xung quanh ta có nhiều hạnh phúc. Có những thứ vẫn đang còn trước mắt, có nụ cười và nỗi buồn đan xen. Những ngày tháng tương lai có thể là bon chen và cạm bẫy. Nhưng ngay lúc này nên tận hưởng hạnh phúc đơn giản, cuộc sống có đợi ai đâu!

- Hạnh phúc đơn giản với tớ là thế, còn các bạn thì sao?

Được đăng vào ngày tháng năm bởi Unknown

Chưa bình luận